Đọc đoạn thơ sau:
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn.
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng, là bể
như là sông, là rừng.
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình…
1. (1.0đ) Những khổ thơ trên trích từ tác phẩm nào? Cho biết tên tác giả và năm sáng tác tác phẩm đó?
2. (1.0đ) Ghi lại các từ láy có trong khổ thơ thứ hai của đoạn trích,cho biết những từ đó thể hiện điều gì?
3. (1.0đ) Xác định nghĩa gốc, nghĩa chuyển, phương thức chuyển nghĩa của từ “mặt” trong câu thơ “Ngửa mặt lên nhìn mặt”
4. (2.0đ) Viết đoạn văn (7 đến 10 dòng) nêu bài học em rút ra được qua tác phẩm có đoạn trích trên, trong đó có câu văn: “Bài thơ không chỉ là chuyện của riêng nhà thơ, chuyển của một người mà còn có ý nghĩa với nhiều người” làm lời dẫn trực tiếp.
5. (5.0đ) Chuyển nội dung đoạn thơ trên thành một câu chuyện theo lời kể của người lính.
1. – Tác phẩm: Ánh trăng
– Tác giả: Nguyễn Duy
– Năm sáng tác: 1978
2. – Từ láy: thình lình, đột ngột
– Tác dụng: Nhấn mạnh sự việc bất ngờ, không lường trước. Đồng thời đây cũng là sự kiện đánh dấu sự chuyển đổi mạch cảm xúc của nhà thơ.
Câu 3:
Từ mặt (1): Nghĩa gốc – mặt người.
Từ mặt (2): Nghĩa chuyển – mặt trăng.
Phương thức chuyển nghĩa: Ẩn dụ
4. – Bài học được rút ra: lối sống tình nghĩa, thủy chung, “Uống nước nhớ nguồn” của dân tộc.
– Bàn luận
+ Đây là truyền thống tốt đẹp của ông cha ta.
+ Luôn ghi nhớ công ơn những người đi trước để lại, phải có thái độ hàm ơn quá khứ.
+ Có những hành động thiết thực đền đáp công ơn với những người đã hi sinh, cống hiến cho thành quả mình hưởng thụ.
+ Phê phán lối sống thờ ơ, vô trách nhiệm, lãng quên quá khứ.
– Liên hệ bản thân.
5. 1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề
2. Thân bài:
– Tóm tắt khái quát về cuộc sống trước đây.
– Kể về cuộc sống hiện tại
– Cuộc gặp gỡ bất ngờ với ánh trăng (chú ý tình cảm, cảm xúc của nhân vật khi bắt gặp ánh trăng).
– Nhận thấy sự bội bạc của bản thân và sự thủy chung của ánh trăng (nhân dân, cách mạng)
3. Kết bài: Ý nghĩa, bài học rút ra.