MB1
Quách Mạc Nhược đã từng nhận xét rằng: “Trước Lỗ Tấn, chưa hề có Lỗ Tấn, sau Lỗ Tấn, có vô vàn Lỗ Tấn”. Quả thật tài năng của Lỗ Tấn thật đáng để người đời sau phải học tập và noi theo. Lỗ Tấn (1881-1936), ông là một người có tài có đức. Trong cuộc sống ông chúng kiến nhiều người mắc bệnh mà không qua khỏi nên ông quyết định học ngành y, học về thuốc để chữa trị cho những người không may đó. Thế nhưng khi ông đang học y bên Nhật thì xem được phim người Trung Quốc đua nhau đi xem người Nhật chém đầu một người Trung Quốc chống Nhật. Ông nghĩ rằng chữa bệnh tinh thần còn quan trọng hơn chữa bệnh thể xác ông quyết định chuyển sang làm văn học để cảnh tỉnh người dân nước mình. Thuốc là một tác phẩm , một liều thuốc để ông chữa bệnh tinh thần cho người dân của mình.
MB2
Lỗ Tấn là một nhà văn Trung Quốc nổi tiếng, văn của ông giàu tính chiến đấu, vừa trữ tình, vừa châm biếm, thể hiện tinh thần lo âu, bi phẫn sâu sắc của thời đại. Ông còn là người phơi bày các hiện tượng bệnh hoạn của xã hội để lưu ý mọi người tìm phương pháp cứu chữa. Truyện ngắn “Thuốc” là một tác phẩm điển hình cho phong cách ấy, tác phẩm đã kêu gọi mọi người tìm ra phương thuốc chữa khỏi bệnh mê muội của quần chúng và bệnh xa rời quần chúng của những người cách mạng.
MB3
Vào những năm đầu của thế kỷ XX, dưới ách thống trị tù túng, ngột ngạt của triều đại Mãn Thanh, cùng với sự can thiệp thô bạo của đế quốc, đất nước Trung Hoa rơi vào cảnh khủng hoảng, suy thoái hết sức trầm trọng. Bầu trời chính trị u ám, rối ren đã gieo rắc nỗi bất an, lo sợ vào tâm trí mỗi người dân Trung Quốc khi ấy, khiến họ chìm sâu vào u mê, ngu muội “ngủ quên trong một cái nhà hộp bằng sắt không có cửa sổ”. Thuốc của nhà văn Lỗ Tấn là một bức tranh hiện thực đầy bi kịch về số phận những người cách mạng, vạch trần “căn bệnh tinh thần” của quần chúng, nhân dân.
MB4
Trong nền văn học hiện đại Trung Quốc, Lỗ Tấn là cây bút tiêu biểu và được ngợi ca là người tiên phong, vị chủ tướng trên mặt trận văn hóa - tư tưởng. Nhà văn từng nói: "Mỗi khi chọn đề tài, tôi đều chọn những người bất hạnh trong xã hội bệnh tật, với mục đích lôi hết bệnh tật của họ ra, làm cho mọi người chú ý mà tìm cách chữa chạy" (Trích "Vì sao tôi viết tiểu thuyết") để thể hiện quan điểm sáng tác văn chương của mình. Tác phẩm "Thuốc" chính là minh chứng thể hiện rõ điều này. Ra đời trong hoàn cảnh phong trào Ngũ tứ mang tính chất phản đế và phản phong bùng nổ và diễn ra sôi nổi, tác phẩm là tiếng nói lên án, phê phán căn bệnh u mê, tê liệt của quần chúng nhân dân Trung Hoa thời bấy giờ, đồng thời thể hiện sự cảm thông của tác giả trước bi kịch của những người chiến sĩ cách mạng.
MB5
Trong nền văn học hiện đại Trung Quốc, Lỗ Tấn là cây bút tiêu biểu và được ngợi ca là người tiên phong, vị chủ tướng trên mặt trận văn hóa - tư tưởng. Nhà văn từng nói: "Mỗi khi chọn đề tài, tôi đều chọn những người bất hạnh trong xã hội bệnh tật, với mục đích lôi hết bệnh tật của họ ra, làm cho mọi người chú ý mà tìm cách chữa chạy" (Trích "Vì sao tôi viết tiểu thuyết") để thể hiện quan điểm sáng tác văn chương của mình. Tác phẩm "Thuốc" chính là minh chứng thể hiện rõ điều này. Ra đời trong hoàn cảnh phong trào Ngũ tứ mang tính chất phản đế và phản phong bùng nổ và diễn ra sôi nổi, tác phẩm là tiếng nói lên án, phê phán căn bệnh u mê, tê liệt của quần chúng nhân dân Trung Hoa thời bấy giờ, đồng thời thể hiện sự cảm thông của tác giả trước bi kịch của những người chiến sĩ cách mạng.
Nguồn: Sưu tầm
dapandethi.vn