Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu về người bạn mà em muốn miêu tả
- Tên bạn ấy là gì?
- Bạn ấy là bạn như thế nào của em?
Thân bài:
a. Tả hình dáng
- Chiều cao, cân nặng của bạn ấy là bao nhiêu?
- Bạn ấy để kiểu tóc gì?
- Khuôn mặt bạn ấy như thế nào?
- Đôi mắt của bạn ấy có màu gì?
- Nụ cười của bạn ấy có gì đặc biệt?
- Trang phục đi học, đi chơi của bạn ấy thế nào?
b. Tả tính cách, hoạt động
- Tính cách của bạn ấy như thế nào?
- Tính cách ấy được thể hiện qua những hành động gì?
- Những người xung quanh nhận xét bạn ấy thế nào?
- Em thích nhất điều gì ở bạn ấy?
Kết bài: Tình cảm của em đối với người bạn đó
- Em cảm thấy như thế nào khi chơi với bạn đó?
- Kì vọng, mong muốn của em dành cho tình bạn của hai người là gì?
Bài siêu ngắn
Bài tham khảo 1:
Nhanh thật! Thế là đã ba năm rồi kể từ khi Hương Giang chuyển sang học ở lớp em và trở thành bạn thân nhất của em.
Hương Giang vóc người thon nhỏ, hơi gầy. Da bạn trắng mịn, đôi mắt lá răm tinh, sắc và miệng như mỉm cười làm cho mọi người dễ mến. Hương Giang rất vui tính, hay hát và có giọng hát hay, ngọt ngào, ấm áp, pha chút tinh nghịch. Làm gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, tay thoăn thoát, miệng luôn vui đùa. Đến nhà bạn. Tính bạn xởi lởi, quý bạn bè, khiêm tốn và nhường nhịn cho nên chưa hề cãi cọ với ai. Bạn chăm học chăm làm, sẵn sàng giúp bạn. Trong lớp có bạn nào ốm không đi học được là Hương Giang biết ngay và tranh thủ đến thăm dù bạn đó không phải là người cùng tổ. Hương Giang thường chép hộ bài vào vở và cùng ôn lại bài bạn bị mất. Chúng em thường “bắt” Hương Giang kể chuyện vì bà của bạn công tác ở Hội nhà văn có nhiều sách hay và khó kiếm. Hương Giang đọc nhanh và nhớ rất tốt các tình tiết. Lúc bạn kể, chúng em xúm xít vây quanh đến nỗi đám ở giữa phải đẩy bớt mấy đứa ra ngoài cho đỡ chật. Tất cả ồ lên kinh ngạc khi Hương Giang kể về Pô-rê-hê đánh nhau với sư tử và lợn rừng hoặc bò ra mà cười nghe những chuyện oái oăm, bất ngờ trích trong cuốn Con cái chúng ta giỏi thật! của nhà văn hài hước Thổ Nhĩ Kì.
Em rất quý mến Hương Giang. “Gần đèn thì sáng”, em thầm hứa sống chan hoà, cởi mở, vui vẻ với mọi người như Hương Giang.
Bài tham khảo 2:
Lớp 5C của em có ba mươi hai bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng người bạn mà em yêu quý nhất là Diệu Hà.
Diệu Hà năm nay vừa tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một lát là xong ngay. Khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh đáng yêu, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Diệu Hà thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm.
Diệu Hà luôn vui vẻ, hoà nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yếu trong lớp. Diệu Hà rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Hà không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở nhà Hà thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo.
Người bạn thân thương của em làm cho em nhớ mãi những năm tháng tuổi học trò thời thơ ấu. Hình ảnh của Hà đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Diệu Hà là tấm gương sáng để em và các bạn noi theo. Em sẽ cùng với bạn ấy học tập thật tốt, cùng với bạn ấy vui chơi, chúng em sẽ cùng nhau gìn giữ tình bạn đẹp này mãi mãi.
Các bài mẫu
Bài tham khảo 1:
Thúy Ngọc lên 10 tuổi, mẹ là bác sĩ quân y, bố là sĩ quan Hải quân hiện công tác ở Nha Trang. Mái tóc đen xõa che kín chiếc cổ kiêu ba ngấn trắng ngần. Đôi tai màu hồng xinh xắn, thanh tú. Cặp mắt ánh lên màu đen huyền, vừa thông minh vừa dịu dàng. Ngọc cũng có má lúm đồng tiền, hàm răng trắng nõn và một chiếc răng khểnh bên mép phải như em. Ngọc cười thì cặp môi hồng lên như hoa hồng nở. Cũng mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng, quần âu xanh, nhưng lúc nào em cũng cảm thấy cách ăn mặc của Ngọc sạch hơn, duyên dáng hơn, đẹp hơn các bạn trong lớp. Lớp 5A của em có nhiều bạn rất tuấn tú, xinh đẹp. Nhưng em bình chọn Thúy Ngọc - bạn em là xinh đẹp hơn cả.
Ngọc có đôi bàn tay búp măng trắng muốt, rất khéo léo. Ngón nào cũng có hoa tay. Có lẽ vì thế Ngọc đã 4 năm liền đoạt giải Nhất toàn trường "Vở sạch chữ đẹp". Giọng nói của Ngọc rất trong, mỗi lần Ngọc đọc thơ trong giờ tập đọc, cả lớp ai cũng cảm phục và tấm tắc khen.
Ngọc thật dễ thương, các thầy cô và bạn bè đều quý mến. Em đã học được bao điều hay ở Ngọc. Đầu năm vào học lớp Năm, em và Ngọc chụp chung một tấm ảnh. Mẹ em khen và bảo: "Trông như chị em sinh đôi, đứa nào cũng xinh".
Bài tham khảo 2:
Lớp 5A của chúng em có 42 bạn, gồm 25 nữ và 17 nam. Chúng em thương yêu nhau, học tập và chơi rất chan hòa. Em có nhiều bạn cùng lớp, cùng trường nhưng Nguyễn Anh Tuấn là thân nhất.
Em ở tổ Một, Tuấn ở tổ Hai. Cả hai là cầu thủ của đội bóng "Khủng Long" lớp 5A đấy. Nói đáng tội, em chỉ là trung vệ dự bị thôi, còn Tuấn là tiền vệ, cây làm bàn của đội.
Tuấn béo tròn, người thấp, nên các bạn gọi là Tuấn Lùn, biệt danh ấy hình như bọn con gái gán cho. Mỗi lần nghe bạn nào gọi: "Tuấn Lùn" thì cậu ta nhe hàm răng chuột cười tít mắt.
Cùng lứa, 10 tuổi như nhiều bạn trong lớp, nhưng Tuấn Lùn thấp hơn một cái đầu. Cái trán dô, hai tai to, cặp đùi dế chắc nịch, hai cánh tay tròn to, đôi bàn tay múp míp. Tóc lúc nào cũng cắt ngắn. Cặp mắt mở to, rất sáng thể hiện một sức mạnh tinh thần cương quyết, dũng cảm và thông minh. Nghịch lắm, giờ ra chơi cậu ta chạy nhảy, reo hò và hay cướp cầu lũ con gái. Chơi kéo co, lúc nào Tuấn Lùn cũng đứng ở đầu dây. Trên sân bóng, mang áo số 6, cậu ta tung hoành đột phá. Trong trận bán kết với đội bóng 5C,Tuấn Lùn là vua phá lưới.
Tuấn là con một chú Quảng, cán bộ Ngân hàng, mẹ là nhân viên phòng Bưu điện. Tuấn học giỏi, nhất là môn Toán. Lớp Ba, lớp Bốn, Tuấn đoạt giải Nhất môn Toán toàn huyện Thủy Nguyên. Cô giáo Ngọc nhắc về chuyện thi học sinh giỏi toàn trường cuối học kì I sắp tới, Tuấn khẽ nói: "Thưa cô, em sẽ cố gắng". Khiêm tốn, hào hiệp, thích giúp đỡ bạn bè là đức tính của Tuấn Lùn. Trước đây, em học đuối môn Toán, nhờ Tuấn giúp đỡ mà nay em học khá môn Toán, vượt hẳn lên.
Bố mẹ em rất quý Tuấn. Mỗi lần đến chơi hay ra về, Tuấn rất lễ phép chào hỏi. Tuấn về, mẹ em hết lời ngợi khen là ngoan và ý tứ như người lớn. Tuấn Lùn - bạn nối khố của em. Tan học chiều thứ 7, Tuấn hẹn: "Mai đi câu cá, mình cho mượn quyển Toán hay lắm !".
Bài tham khảo 3:
Trong lớp, tôi có nhiều bạn. Mỗi bạn đều có tính nết khác nhau. Anh thì siêng năng, anh lại biếng nhác; anh ưa nghiêm trang, anh lại thích đùa nghịch… Nhưng chỉ có Nhã Nam là học giỏi, được nhiều người quý mến nhất và cũng là người bạn thân nhất của tôi.
Năm nay, Nhã Nam mười hai tuổi. Dáng người ốm hơi cao. Nước da không trắng lắm, nhưng hồng hào khoẻ mạnh. Vầng trán rộng và cao biểu lộ sự thông minh. Đặc sắc nhất là đôi mắt bạn sáng và đen láy. Chiếc mũi thẳng và cao làm tôn thêm khuôn mặt vuông vức cương nghị. Có duyên nhất vẫn là cái miệng luôn luôn nở nụ cười của bạn khiến cho mọi người dễ mến. Mỗi khi bạn cười, môi lại nhếch lên để lộ hàm ràng trắng đều.
Nhã Nam vui tính, hay hát, đôi khi tinh nghịch. Làm việc gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, thích đùa. Có bạn là có tiếng nói cười ríu rít. Ít khi thấy bạn đi học với bộ quần áo nhăn nheo nhàu nát. Nhã Nam đi đứng khoan thai không hấp tấp cũng không chậm chạp. Nói năng hoà nhã với mọi người.
Bạn bè ai nấy cũng đều yêu mến vì tính xởi lởi, chan hoà của bạn. Không những chỉ vui tính mà Nhã Nam lại còn hay giúp đỡ bè bạn. Trong học tập, ai không hiểu điều chi nhờ đến, bạn cũng đều chỉ dẫn tận tình. Ai thiếu đồ dùng chi bạn cũng đều vui vẻ cho mượn cả.
Trong lớp, Nhã Nam luôn chăm chú nghe thầy giảng bài. Bài tập ở nhà, bạn đều làm đầy đủ và chu đáo. Nhờ đó, Nhã Nam học giỏi. Nhiều lần thầy khen ngợi và đem bạn ra làm gương cho cả lớp, được như vậy nhưng Nhã Nam vẫn một mực khiêm nhường, từ tốn, nhường nhịn mọi người. Chưa lần nào thấy bạn cãi cọ với ai. Tuy vậy, bạn lại tỏ ra rất can đảm mỗi khi bị người hiếp đáp mình hay hiếp đáp bạn mình.
Cũng như bè bạn trong lớp, em rất quý mến Nhã Nam. Chơi thân với bạn, em hiểu được mọi người quý mến là một hạnh phúc. Vì vậy, em thầm hứa sẽ noi gương bạn.
Bài tham khảo 4:
Tôi và Thống là đôi bạn chí thân từ hồi còn đi học ở lớp Một. Tòi mến Thống không chỉ vì anh này vui vẻ, khiêm tốn mà còn học rất giỏi nữa.
Thống không cao lắm, tầm vóc vừa phải. Nước da ngăm ngăm đen, nên trông anh rất khoẻ khoắn và hình như lớn hơn tôi chớ thật ra anh cũng mới mười một tuổi như tôi. Chỉ vì cái nước da ngăm ngăm ấy mà thấy đứa bạn cứ gọi anh là “Mai Liên”. Tôi thật thà, cứ nghĩ đó là tên ở nhà của anh. Nghe sao giống tên con gái quá! Mãi sau tôi mới chợt hiểu được cái nghĩa láy của từ trên. Khoái chi, tôi cũng ghẹo anh. Vậy mà có bao giờ anh tỏ vẻ cau có, khó chịu đâu. Thống chỉ cười hì hì rượt chúng tôi đấm thình thịch ở trên vai.
Tóc Thống lúc nào cũng hớt gọn ghẽ để lộ vầng trán cao, nên nhìn anh có vẻ thông minh lắm. Tôi nhớ hôm đó là giờ toán. Gặp bài toán đố quái ác, cả lớp đều ngậm bút nhăn mặt. Nhưng Thống đã tìm ra đáp số. Anh giải thích cho tôi, tôi lại giải thích cho bạn khác. Cứ thế, cả lớp hầu hết đều được chín, mười điểm. Thầy quá đỗi ngạc nhiên và vui mừng không hiểu vì sao bài toán khó như vậy mà chúng tôi làm được. Hình như tháng nào Thống cũng đứng nhất lớp. Tuy vậy, chẳng bao giờ anh tỏ ra kiêu ngạo, nên ai cũng đều mến Thống.
Sáng nào, Thống cũng ghé rủ tôi cùng đi học. Mẹ tôi khen: “con biết chọn bạn tốt mà chơi, mẹ mừng lắm".
Bài tham khảo 5:
Nam là người bạn thân nhất của em. Nam học rất chăm học, ngoài giờ học ở trường, về nhà vừa ăn cơm xong, Nam đã ngồi chỉnh tề vào góc học tập.
Nhìn Nam ngồi học, em thấy dáng người bạn nhỏ nhắn, đầu hơi ngả về phía trước một chút. Nước da Nam trắng hồng phản chiếu ánh điện trông càng sáng hơn. Trước mặt Nam là một quyển vở với những hàng chữ ngay ngắn.
Đầu bài là hai chữ “Khoa học” – đúng là Nam đang học môn khoa học vì hôm trước trong giờ kiểm tra môn này, Nam bị đau, không đến lớp. Hôm nay, Nam phải học bù để mai trả bài cho cô. Đôi mắt đen láy của Nam lướt trên từng dòng chữ. Nam đọc khe khẽ bài học, miệng lẩm nhẩm, em không nghe rõ. Nhìn đôi mắt không chớp của bạn, em đoán chắc Nam đang tập trung để nhớ bài. Thỉnh thoảng, trán Nam lại nhăn lên, chắc có lẽ chỗ nào đó Nam chưa hiểu.
Mái tóc lòa xòa trên trán làm cho gương mặt của Nam thêm vẻ đẹp tự nhiên và ngây thơ. Chiếc áo thun trắng Nam đang mặc đã bị mồ hôi ướt cả thân sau mà Nam không hay biết. Đêm đã khuya, tiếng côn trùng nỉ non vang vang, thế mà Nam vẫn chưa ngủ. Một lát sau, em thấy Nam đứng dậy vươn vai, hít thở không khí bên ngoài, nét mặt tươi hơn. Chắc có lẽ Nam đã học xong bài ngày mai rồi .
Nam chăm học như thế nên Nam trở thành một học sinh giỏi là đúng. Em sẽ cố gắng học tập những tính tốt của Nam trong học tập để bố mẹ vui lòng và không phụ công lao dạy dỗ của thầy cô.
Bài tham khảo 6:
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Thuỳ Dung.
Thuỳ Dung năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết vui, biết buồn, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài như suối xõa xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Thuỳ Dung đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hoà với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao.
Ở trường, Dung là một học sinh giỏi, về nhà, Dung là một người con ngoan. Dung giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Dung tâm sự: “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho mình ăn học, mình phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”.
Thuỳ Dung đã để lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt để xứng đáng là bạn thân của Thuỳ Dung.
Bài tham khảo 7:
Em đang ngồi dưới gốc cây phượng, say mê đọc cuốn truyện Harry Potter thì chợt có bàn tay ai bịt chặt lấy mắt, kèm theo tiếng hú oà làm em giật mình. Tiếp theo là một chuỗi cười khanh khách, giòn tan. Nghe giọng cười quen thuộc, em nhận ra Dũng, người bạn vui tính nhất lớp em.
Dũng bằng tuổi em. Nhà hai đứa lại ở gần nên chơi thân với nhau từ hồi còn học mẫu giáo.
Ở Dũng toát lên vẻ hóm hỉnh, hài hước rất dễ mến. Mái tóc quăn, gương mặt bầu bĩnh. Cặp mắt đen sáng lúc nào cũng mở lớn, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười, phô hàm răng trắng bóng.
Dũng rất hiếu động, không lúc nào yên chân, yên tay. Giờ ra chơi, chỗ nào huyên náo nhất là chỗ đó có Dũng. Chúng em thích tụm năm, tụm ba nghe Dũng kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Dũng thường bắt đầu bằng câu: “Ngày xửa ngày xưa, thuở bà ngoại tớ chưa sinh ra mẹ tớ...”. Mới nghe thế, chúng em đã thấy buồn cười không thể nhịn được. Đặc biệt, Dũng có một trí nhớ rất tốt. Những câu chuyện cười hay truyện ngụ ngôn qua lời Dũng kể thật sinh động và cuốn hút. Một mình Dũng đóng đủ các vai, mỗi vai một giọng khác nhau, kết hợp với điệu bộ khôi hài làm cho chúng em cười lăn lóc.
Dũng luôn luôn nghĩ ra những trò chơi thú vị. Bạn ấy thích cùng chúng em chơi trò trốn tìm hay bịt mắt bắt dê. Vừa chạy, Dũng vừa giả làm dê, kêu be be rất ngộ nghĩnh. Dũng trốn rất tài, chỉ nấp quanh quanh đâu đó nhưng khó tìm ra. Trong các buổi sinh hoạt văn nghệ, Dũng thường biểu diễn tiết mục bắt chước chim hót, ngựa hí và khỉ nhào lộn làm xiếc. Tiết mục của Dũng được hoan nghênh nhiệt liệt và gây những trận cười không dứt.
Không chỉ các bạn trai mà cả các bạn gái trong lớp cũng đều thích chơi với Dũng, bởi Dũng vui vẻ, tinh nghịch nhưng không bao giờ xúc phạm tới bạn bè. Em thích nhất ở Dũng là cái tính học ra học, chơi ra chơi.
Có Dũng, lớp em vui hơn nhiều. Cô giáo chủ nhiệm đặt cho bạn ấy danh hiệu “hoạt náo viên" của lớp, quả là không sai chút nào.