Đề kiểm tra học kì 2 môn Tiếng Việt lớp 4: Theo em, vì sao khi Biu Ac-cơ mang “Vê-rô-ni-ca” về, bố mẹ cậu ta lại xúc động đến mức “rơi cả nước mắt” ?

I. ĐỌC HIỂU

NHỮNG ĐỨA CON CỦA VÊ-RÔ-NI-CA

       Cô Ma-ga-rét Mắc Nây là cô giáo chủ nhiệm năm học lớp ba của tôi. Ngày đầu tiên đến lớp, cô đã làm cho chúng tôi bất ngờ vì phương pháp giảng dạy mới lạ. Cô mang theo một chậu cây sen đá, mà sau này chúng tôi đặt tên là Vê-rô-ni-ca. Đây là một loài cây có thể sinh ra nhiều cây con từ một thân cây mẹ. Cô giao ước với chúng tôi, sau khi tổng kết điểm các môn học vào thứ Sáu hằng tuần, bạn nào đạt điểm cao nhất sẽ được nhận một “đứa con” của Vê-rô-ni-ca.

       Tất cả chúng tôi đều háo hức và cố gắng học thật tốt để nhận được một chậu cây con. Mãi đến gần giữa học kì hai, tôi mới nhận được phần thưởng này. Tôi mang thân cây nhỏ xíu ấy về nhà và vô cùng tự hào vì mình là học sinh nam đầu tiên trong lớp nhận được cây sen đá này.

       Đến cuối năm học, hầu như tất cả học sinh trong lớp đều nhận được một “đứa con” của Vê-rô-ni-ca. Ngay cả Biu Ac-cơ, một học sinh chậm phát triển trí tuệ, cũng đã cố gắng để nhận được phần thưởng này.

       Năm tháng trôi qua, cây sen con của tôi cũng lớn lên, cũng sinh rất nhiều con như cây mẹ Vê-rô-ni-ca. Tôi chiết chúng ra, trồng vào nhiều chậu khác, rồi treo lên. Mỗi khi đồng nghiệp của bố mẹ tôi đến thăm nhà, họ lại hỏi mua những chậu cây ấy. Với số tiền kiếm thêm, tôi mua thêm nhiều chậu, và cuối cùng, tôi đã bắt đầu chuyển sang công việc kinh doanh cây kiểng.

       Hôm họp lớp, mọi người cùng im lặng hồi tưởng đến những kỉ niệm về cô Mắc Nây, về lớp ba ngày xưa, về những “đứa con” của Vê-rô-ni-ca. Và chúng tôi đã vô cùng xúc động khi nghe Biu Ac-cơ nói :

       – Trước đây, mọi người đều cho rằng tôi không thể học được vì trí óc tôi chậm phát triển. Thế nhưng, chính cô Mắc Nây là người đã thay đổi cuộc đời tôi. Mọi người biết không, khi tôi đem “đứa con” của Vê-rô-ni-ca về nhà, bố mẹ tôi đã xúc động đến rơi cả nước mắt. Đến bây giờ, tôi vẫn còn giữ lại các con của Vê-rô-ni-ca. Tôi luôn luôn muốn nói: “Cảm ơn cô – cô Mắc Nây kính yêu của con !”

(Thái Hiền)

Khoanh tròn chữ cái trước câu trả lời đúng :

1. Cô giáo mang cây sen đá đến lớp để làm gì ?

a. Để trang trí lớp.

b. Để dạy bài sinh vật.

c. Để thưởng cho bạn nào đạt điểm tổng kết các môn học cao nhất trong tuần.

2. “Phương pháp giảng dạy mới lạ” ấy đã mang đến điều gì cho học sinh ?

a. Các em biết thêm về một loài cây mới.

b. Các em đều ngoan hơn, cố gắng học thật tốt.

c. Các em đều yêu mến cô giáo hơn.

3. Vì sao bạn Biu Ac-cơ lại cảm ơn cô giáo ?

a. Vì nhờ có cây Vê-rô-ni-ca mà anh đã trở thành người kinh doanh cây kiểng thành đạt.

b. Vì nhờ được thưởng cây Vê-rô-ni-ca mà bố mẹ anh đã khen ngợi anh.

c. Vì sự tận tâm dạy dỗ, sự khích lệ động viên của cô giáo (qua cây Vê-rô-ni-ca) mà anh đã học tập được và trưởng thành nên người.

4. Câu chuyện muốn nói với em điều gì ?

a. Chúng ta cần ghi nhớ và biết ơn những thầy cô đã tận tuỵ dạy dỗ, thương yêu, động viên, giáo dục chúng ta nên người.

b. Trẻ em luôn thích được động viên, khen ngợi.

c. Khi dạy học cần thưởng quà cho học sinh.

IV. LUYỆN TỪ VÀ CÂU

Nêu tác dụng của những dấu gạch ngang trong các trường hợp sau :

a) Chợt Biu Ac-cơ lên tiếng, cắt ngang bầu không khí trầm lặng :

– Trước đây, mọi người đều cho rằng tôi không thể học được vì trí óc tôi chậm phát triển. Thế nhưng, chính cô Mắc Nây là người đã thay đổi cuộc đời tôi.

b) Những điều mẹ ước cho con :

– Mẹ mong con biết thế nào là thất bại để học lấy sự khiêm tốn, biết thế nào là thành công để học lấy sự tự tin và cư xử trung thực ngay cả trong những chuyện chỉ mình con biết.

– Mẹ mong con chia sẻ phòng của con với em con. Cũng được nếu con kẻ một vạch phấn đế ngăn đôi căn phòng, nhưng nếu em con muốn chui vào chăn ngủ cùng con vì nó sợ cái gì đó lúc nửa đêm thì mẹ mong là con hãy ôm lấy em.

– Mẹ mong con biết đào hố trồng cây và đọc sách. Và khi con sử dụng máy tính, con vẫn biết tính nhẩm.

– Mẹ mong con bị bạn bè chê cười khi con xô đẩy, trêu chọc một bạn gái. Và khi con chạy về mách bố con thì bố sẽ yêu cầu con đi xin lỗi bạn.

– Mẹ mong con biết lau dọn nhà cửa và biết rửa xe. Và mẹ mong đừng ai tặng con một món quà đắt tiền khi con hãy còn non nớt.

– Mẹ ước gì con thấy khó chịu khi ai đó phả khói thuốc lá vào mặt con. Mẹ cũng chẳng ngại nếu con nếm thử một chén rượu nhưng mẹ mong con không thích. Và nếu như một người bạn rủ con thử một loại ma tuý thì mẹ mong con đủ thông minh để nhận ra rằng người đó không phải là bạn của con.

c) Mẹ của một bé gái 5 tuổi lanh lợi mới đi dự Hội nghị Phụ nữ về. Vốn đang phấn khích bởi những giấc mơ kì thú về năng lực của nữ giới – chủ đề chính của cuộc hội nghị – bà bèn hỏi con gái mình sau này lớn lên bé muốn làm nghề gì. Bé Li-da mau mắn đáp : “Dạ, làm y tá ạ !”

III. CẢM THỤ VĂN HỌC

Theo em, vì sao khi Biu Ac-cơ mang “Vê-rô-ni-ca” về, bố mẹ cậu ta lại xúc động đến mức “rơi cả nước mắt” ?

IV. TẬP LÀM VĂN

Em hãy nêu nhận xét về cách miêu tả các loài hoa, quả trong một số đoạn viết sau của nhà văn Băng Sơn :

a) Mùa xuân, hoa tầm xuân trắng muốt, có mấy sợi nhị vàng như kim tuyến. Hoa tầm xuân cứ lấp lánh sáng trong những buổi sớm mùa xuân. Hoa sáng lên hay sương làm cho trời sáng lên? Chả biết. Chỉ biết nó là một thứ hoa đồng nội làm cho làng quê thêm đẹp, thêm đáng yêu.

b) Quả vối tròn tròn, mọc thành từng chùm, khi chín có màu đỏ tím hơi giống quả bồ quân, có vị ngòn ngọt dôn dốt, thường gọi đàn chim về ăn ríu rít và gọi cả tuổi thơ đến tìm hái.

c) Những cái chuông có màu xanh là quả su su, có nhiều cỡ to nhỏ khác nhau, treo la liệt khắp giàn. Có cái bé tí chỉ bằng ngón tay út, đó là khi hoa vừa rụng, bằng nắm tay là khi quả đã ăn được.

d) Mùa thu, hoa lộc vừng như những tràng pháo đỏ, nhỏ, treo khá kín đáo trên cành lá nhiều tầng, phải nhìn thấy thảm đỏ dưới gốc ta mới biết trên cành, hoa đang nở rộ.

e) Tròn như quả bóng, thơm như hoa, lại vàng như mặt trăng… Chỉ có quả thị là đáng yêu như thế.


I. ĐỌC HIỂU

Câu 1 – c Câu 2 – b Câu 3 – c Câu 4 – a

II. LUYỆN TỪ VÀ CÂU

Tác dụng của dấu gạch ngang :

a. Đánh dấu chỗ bắt đầu lời nói trong đoạn đối thoại.

b. Đánh dấu các ý trong một đoạn liệt kê.

c. Đánh dấu phần chú thích trong câu.

III. CẢM THỤ VĂN HỌC

        Khi Biu Ac-cơ mang “Vê-rô-ni-ca” về, bố mẹ cậu xúc động đến mức rơi cả nước mắt vì điều đó chứng tỏ con họ cũng có khả năng học tập và hoà nhập với những đứa trẻ bình thường khác. Điều đó cũng chứng tỏ cô giáo đã đối xử bình đẳng với cậu học sinh khuyết tật này, đã tin tưởng ở cậu và giúp cậu tự tin học tập rèn luyện để mai sau trở thành người có ích cho xã hội.

IV. TẬP LÀM VĂN

a. – Những hình ảnh miêu tả so sánh rất đẹp : trắng muốt, nhị vàng như kim tuyến, lấp lánh sáng.

– Câu hỏi tự hỏi mình có tác dụng nhấn mạnh vẻ đẹp của hoa : Hoa sáng lên hay sương làm cho trời sáng lên ?

– Câu kể có tác dụng khẳng định : Chỉ biết nó là một thứ hoa đồng nội làm cho làng quê thêm đẹp, thêm đáng yêu.

b. Quả vối giản dị nhưng đầy sức hấp dẫn đến mức “gọi” được cả đàn chim về ăn ríu rít và cả tuổi thơ đến tìm hái. Nó thực sự là người bạn đáng yêu của chim muông và của trẻ em.

c. Quả su su giờ đây không đơn thuần là thứ quả để luộc, để xào, để nấu canh nữa mà thú vị hơn là thành những “cái chuông” có màu xanh. Những cái chuông ấy rung lên những âm thanh nào, giai điệu nào, người nào có tâm hồn thật tinh tế thì chắc chắn sẽ hiểu được.

d. Hình ảnh so sánh hoa lộc vừng như những tràng pháo đỏ, nhỏ, treo khá kín đáo thật thú vị. Rực rỡ mà lại khiêm nhường, kín đáo, giản dị. Thật là một loài hoa đáng yêu biết bao !

e. Chỉ trong một câu văn ngắn mà có đến 3 hình ảnh so sánh : Tròn như quả bóng, thơm như hoa, vàng như mặt trăng. Hoa và mặt trăng đều là những thứ quý giá, phải chăng quả thị cũng như vậy.